![Nhấn vào ảnh để phóng to ☘](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t9b/1.5/16/2618.png?w=1130)
Chút dư vị cuối cùng của mùa hè cũng dần biến mất, thay vào đó là không khí mát mẻ, se se lạnh của ngày đầu thu. Với tiết trời như vậy, con người ta dễ rơi vào trạng thái hoài niệm về những điều đã xa. Và với tôi, tôi nhớ về những ngày đầu vào học tại ngôi trường THCS Hoàng Diệu - mái trường mang tên vị Tổng đốc nổi tiếng và tài giỏi trong lịch sử của Việt Nam ta.
Một mái trường
xinh xinh, trong nắng thu sáng trong
Một tình yêu bao la theo suốt một thời ấu thơ
Dưới tán cây trong sân trường tình bạn thêm chan hòa
Nào bảng đen, nào phấn trắng nâng ước mơ bay xa
Từng năm từng năm qua, em lớn lên lớn lên
Lời thầy cô theo em , dìu dắt em vượt khó khăn
Những bước chân trong sân trường là từng bước luyện rèn
Từng bài văn bài toán ghi mãi công ơn thầy cô
![Nhấn vào ảnh để phóng to ☘](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t9b/1.5/16/2618.png?w=1130)
Quả thực những câu hát ấy đã diễn tả hết mái trường Hoàng Diệu của tôi. Thời gian cứ thấm thoát thoi đưa tôi giờ đã là một cô học sinh lớp 8 với gần 3 năm theo học ở trường. Mỗi ngày là một trang nhật ký tuổi học trò của chúng tôi.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ☘](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t9b/1.5/16/2618.png?w=1130)
Ngày đầu tới trường, bước qua cánh cổng trường cảm giác như thể tôi vừa bước vào một thế giới kì diệu - một bầu trời mới đầy lạ lẫm. Một cảm giác kì lạ khó gọi tên cứ nhói trong lòng tôi. Có phải chăng đó là sự ngỡ ngàng, tự hào và hãnh diện, vừa lạ mà cũng vừa quen? Chẳng phải là cái cảm giác sợ hãi, lạ lẫm rồi bất chợt bám lấy mẹ mà khóc như hồi lớp 1 nữa. Đã bao lần trải qua thứ gọi là "ngày đầu tiên đi học" nhưng có lẽ lần này lại khác tôi có một cảm xúc mới không thể diễn tả được . Tôi dường như đã dần trưởng thành, người lớn hơn trong suy nghĩ và hành động. Dần chững chạc hơn để sẵn sàng bước vào một môi trường học tập mới, một nơi được gọi là "cánh cửa của tri thức". Mang theo những cảm xúc bồi hồi đó tôi đã bắt đầu ngày đi học đầu tiên của mình tại ngôi trường THCS Hoàng Diệu. Trường luôn uy nghiêm trong cái nhìn của tôi nhưng cũng thật thân thiện và đáng yêu như ngôi nhà thứ 2 cuổi mình vậy.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ☘](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/t9b/1.5/16/2618.png?w=1130)
Tôi vô cùng tự hào vì được học tại mái trường Hoàng Diệu, tự hào vì được mặc chiếc áo đồng phục in phù hiệu nhà trường. Ước gì thời gian cứ chầm chậm trôi, để tôi có nhiều thời gian hơn nữa gắn bó với ngôi trường này. Hai năm học không phải quãng thời gian quá dài, nhưng đối với một người học sinh, chừng ấy thôi cũng đủ để gắn kết những người bạn xa lạ thành thân quen, khiến tình thầy trò thêm khăng khít, gắn bó. Và cũng hai năm nữa thôi là tôi lại phải rời xa mái trường này rồi. Tôi hi vọng trong khoảng thời gian đó, tôi sẽ có thật nhiều kỷ niệm đẹp với trường để rồi sau này, khi lên cấp ba, tôi có thể tự hào giới thiệu với các bạn mới: “Xin chào các bạn, mình là Lan Hương, mình đến từ trường THCS Hoàng Diệu”.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤️](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤️](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤️](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)