![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Thời gian cứ thế trôi qua như thoi đưa, vậy là thấm thoắt chúng em đã bước sang lớp 7, đứa trẻ ngày nào còn bỡ ngỡ, đứng sau lưng mẹ trong ngày đầu tiên rời mái trường Tiểu học bước vào trường THCS. Đến với THCS Hoàng Diệu, thật may mắn khi em đã được gặp cô - một người nâng niu, bảo ban giúp đỡ chúng em trong khoảng thời gian vô cùng quan trọng. Em xin được giấu tên cô, và gọi cô là “Người mẹ thứ hai”.
Cô là chủ nhiệm và cũng là giáo viên dạy Ngữ văn của lớp. Cô chưa khi nào nói về mình, tình yêu cô dành cho chúng em được biểu hiện từ những gì nhỏ nhất. Cô luôn chọn cho mình những trang phục giản dị nhưng vẫn đủ thanh lịch, tinh tế để mang đến cho chúng em diện mạo mới đầy tươi vui và rạng rỡ mỗi ngày. Mỗi tiết dạy của cô luôn chứa đựng những điều hấp dẫn và thú vị. Từ một đứa từng rất e ngại với bộ môn Văn nhưng khi được cô giảng dạy em trở nên thích thú và luôn chờ đợi mỗi tiết dạy của cô. Em đã từng học qua rất nhiều thầy cô dạy Văn, nhưng khi được học cô em thực sự bị cuốn vào những lời dạy, những câu nói hay những kiến thức vô cùng lạ lẫm từ cô. Có lẽ đó chính là lí do em say mê bộ môn này. Nhìn cách dạy, cách truyền đạt trong mỗi lời thơ, câu chuyện, em cảm nhận được sức trẻ và sự nhiệt huyết của cô. Những lời dạy của cô em luôn ghi nhớ trong lòng, đặc biệt là lời nhắc nhở: "Văn học là nhân học, mỗi bài văn luôn chứa đựng những giá trị và bài học trong cuộc sống". Với những người đồng nghiệp của mình, cô luôn hoà đồng và giúp đỡ mọi người, sự thân thiện ấy khiến các thầy cô trong trường đều bị chinh phục và yêu thương cô nhiều hơn.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Tuy thời gian cô chủ nhiệm lớp chúng em chưa được lâu nhưng những cô và chúng em đã cùng nhau trải qua bao kỉ niệm đáng nhớ. Có khi niềm vui rạng ngời không giấu được, những cũng có lúc xen lẫn nỗi buồn, nỗi thất vọng khi chúng em làm cô phiền muộn vì những lần phạm lỗi hay là không học bài. Nhưng em hiểu rằng những lời cô nhắc nhở đều bắt nguồn từ trái tim yêu trẻ, từ sự mong muốn, kì vọng cô dành cho chúng em. Em biết cô không để bụng những điều đó mà ngược lại cô vẫn rất bao dung và che chở chúng em. Đó cũng chính là những thói quen của người mẹ đối xử với đứa con của mình.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Những buổi chiều ôn tập, tuy đã dạy cả sáng và chiều, cô chắc hẳn cũng đã mệt mỏi vì đứng xuyên suốt các buổi học, nhưng ngay cả khi là đó là tiết học cuối cùng, cô vẫn không ngồi trên ghế để dạy mà cô đi từng bàn một, tỉ mỉ nhìn từng dòng văn, câu chữ của chúng em để sửa cho kĩ. Cô luôn tận tuỵ với học sinh từ những điều nhỏ bé nhất. Có khi kết thúc tiết học, cô luôn kể những câu chuyện cười vì cô sợ những tiết học căng thẳng có thể làm chúng em mệt mỏi. Em cảm nhận được trong đó cả một tình thương vô bờ mà cô dành cho các con của mình.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Cô không chỉ tận tuỵ quan tâm mà cô cũng là người mà chúng em thích được tâm sự, bầu bạn. Khi nói chuyện với cô chúng em, cô chân tình như một người bạn lớn, cũng sẵn sàng chia sẻ những gì mình biết, điều đó khiến em thấy cô rất thú vị. Những tiết học Văn, chúng em thấy được cô vô cùng nghiêm túc và nhiệt huyết với nghề nhưng ở không phải là lúc nào cô cũng giữ vẻ nghiêm túc đó. Mùa hè vừa rồi, sau chuyến trải nghiệm Bạch Đằng Giang – Quảng Ninh cùng với lớp đầy bổ ích và ý nghĩa, chúng em thấy được cô không chỉ là một người giáo viên với dáng vẻ say sưa giảng bài mà trong cô còn là sự trẻ trung năng động như tuổi đôi mươi. Cô tham gia tất cả mọi hoạt động với chúng em dù là những trò chơi mạo hiểm cô vẫn hết mình. Sau mỗi cuộc vui đó, nụ cười nở trên đôi môi cô khiến chúng em hạnh phúc và yêu mến cô nhiều hơn. Cô ơi chúng em sẽ lưu giữ những kỉ niệm đó như một kí ức đẹp về thời học sinh đầy mộng mơ.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Thời qua tuy chưa nhiều nhưng cũng khiến cho cô trò ta hiểu được nhau nhiều hơn. Chúng em cũng đã biết yêu thương đùm bọc nhau nhiều hơn. Và công lao lớn nhất không thể kể đến đó chính là cô. Em hạnh phúc và xúc động khi được sống trong sự yêu thương và ấm áp mà cô dành cho em một cách âm thầm, lặng lẽ và bền bỉ. Có lẽ, suốt cuộc đời này, những nghĩ suy và cảm xúc lúc ấy em sẽ chẳng bao giờ quên được.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Có ai đó đã nói rằng: “Chúng ta có thể mua được đồng hồ nhưng không thể mua được thời gian, ta có thể xoay đồng hồ nhưng chẳng thể xoay chiều được năm tháng”. Và có lẽ, mỗi khoảnh khắc ở THCS Hoàng Diệu đều là vô giá. Và dù mai này có đi xa bao nhiêu chăng nữa, em tin khoảng thời gian ở ngôi trường này vẫn mãi là một kí ức đẹp ở lại trong trái tim chúng em, để nhớ về và để tự hào.
![Nhấn vào ảnh để phóng to ❤](https://static.xx.fbcdn.net/images/emoji.php/v9/tf3/1.5/16/2764.png?w=1130)
Sắp đến ngày Lễ kỷ niệm 30 năm Thành lập trường và 40 năm ngày Nhà giáo Việt Nam, em muốn gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các thầy cô đang công tác tại ngôi trường THCS Hoàng Diệu, kính chúc các thầy cô luôn có thật nhiều sức khoẻ, tràn đầy nhiệt huyết với nghề, để chèo lái những chuyến đò cập bến tri thức. Và hơn thế nữa là sẽ không bao giờ quên những ngày tháng mà thầy và trò chúng ta luôn sát cánh bên nhau.